“Roman Abramovich không gật đầu đồng ý những trận thua lớn của Chelsea, đặc biệt quan trọng khi này lại ra mắt ở Champions League”, đấy là nhận xét của Carlo Ancelotti sau thời điểm để thua Jose Mourinho ở Champions League mùa giải 2009/10.
Thua Mourinho, đó chẳng khác gi làm cho Abramovich xấu hổ, vì chính Mourinho là người đã biết thành ông chủ người Nga sa thải vào năm 2007. Thời điểm cuối năm đó, Ancelotti “ra đường”. Vậy mà 12 năm sau, lịch sử vẻ vang lặp lại, chỉ là người trong cuộc “đổi vai” cho nhau. Thêm một đợt tiếp nhữa, Chelsea thua bởi người cũ – người bị Abramovich sa thải trong quá khứ. Bạn nghĩ Abramovich để yên cho Thomas Tuchel? Thật như ý cho Tuchel, Roman đã không thể ở Chelsea nữa. Và điều này là xui rủi hay như ý thì tùy vào tầm nhìn ở mỗi người. Ở đây, ta nhìn theo góc tích cực.
Nếu Crystal Palace tạo nên sự bất thần ở trận bán kết đêm nay, thì Chelsea coi như đối diện với một viễn cảnh trắng tay trên mọi mặt trận. Đã thua ở Champions League, lại còn trắng tay, không thể nói Tuchel thành công, và chắc chắn rằng với thành tích ấy của mùa giải 2021/22 này, điều đó sẽ không còn thể được gật đầu đồng ý với văn hóa truyền thống sa thải HLV để thành công của Chelsea trong suốt gần 20 trong năm này. Nhưng sa thải Thomas Tuchel chẳng khác gì bạn vứt ra đường một viên ngọc mới chỉ mài sáng có một nửa.
Vì sao nói một nửa? Là bởi Tuchel đã tạo ra những điểm nổi bật về phương án, thành tích, con người cho Chelsea trong gần 2 năm qua. Nhưng ông chưa đi đến cùng của tiềm năng Chelsea, của chính ông, hay là những tiềm năng theo đuổi (ví dụ mang về phòng truyền thống lịch sử danh hiệu Premier League). Có nghĩa còn rất nhiều thứ để đoạt được cũng như chờ đón Chelsea-Tuchel ở tương lai. Tài năng của Tuchel thế nào thì toàn cầu cũng đều phải công nhận. Đâu phải ngẫu nhiên giữa những luồng tin cấm vận những vấn đề liên quan đến đóng băng gia tài của Abramovich thì có tin đồn Manchester United muốn “thừa nước đục thả câu” để cuỗm Tuchel về với họ.
Toàn bộ đều muốn có Tuchel sau những thành tựu ông mang về cho Chelsea, cũng như cách ông đã đào tạo và nâng tầm Recce James, Mason Mount lên một tầm cao mới, đấy là chưa nói đến việc việc Tuchel không hề gây căng thẳng ở phòng thay đồ Chelsea. Có nghĩa ta đang tận mắt chứng kiến một HLV gần như tuyệt vời mà Chelsea đã luôn luôn theo đuổi. Muốn tiến công sexy, có tiến công sexy, muốn phòng ngự chắc chắn rằng, có phòng ngự chắc chắn rằng, muốn đào tạo trẻ, có đào tạo trẻ, muốn sử dụng ngôi sao 5 cánh, sử dụng được ngôi sao 5 cánh, muốn những cầu thủ thoải mái, bạn cũng sẽ tìm được thoải mái dưới thời Tuchel, và muốn “hợp thời”, Tuchel cũng là một trong HLV hợp thời với lối chơi pressing thời buổi này.
Thứ văn hóa truyền thống sa thải HLV đã đưa Chelsea từ thành công này đến thành công khác, và thứ văn hóa truyền thống ấy cũng đã thải loại rất nhiều những anh tài đáng lẽ cần thêm thời hạn để xác minh mình. Lúc này khi thời đại đã thay đổi, lịch sử vẻ vang phải chăng chọn Tuchel để gửi gắm một tương lai chưa từng xuất hiện tại Stamford Brigde. Như Alex Ferguson?